Sư Phụ đã xuất gia trên nửa thế kỷ

By Thích Nữ Hạnh Trì

Nam Mô A Di Đà Phật;

Kính Bạch Sư Phụ
Ngày nay 28 tháng 06 năm 2014, con chắp tay cúi đầu đảnh lễ Thầy và cầu mong Thầy cứ như thế mãi, dù cho vũ trụ có vô thường nhưng Thầy vẫn thường hằng trong đạo giải thoát và trong tâm của chúng đệ tử.
Con vẫn nghĩ đến…

“Ơn giáo dưỡng một đời nên huệ mạng,
Nghĩa ân sư muôn thuở khó đáp đền”
Cha mẹ sanh ra nuôi nấng nên người,
Thầy dạy dỗ công phu thành pháp khí.

Nghĩ tới đây lòng con đau thắt vì mình chưa làm được gì để báo ân sâu như biển cả của Thầy tổ và mẹ cha.
Tâm con không bao giờ xa cách sư phụ và thường nghĩ tới Thầy. Mỗi sáng công phu, sau giờ tụng Thần Chú Thủ Lăng Nghiêm xong con luôn để quyển sách Kinh “Thiền Môn Nhật Tụng” trên đầu (sách do chùa Viên Giác in mà sư phụ đem qua Mỹ cho con) và lòng thầm niệm ân đức từ bi và nhớ ơn sâu sắc khó đáp đền của Bổn Sư đã phủi tóc thế phát cho con dưới gốc cây Bồ Đề trước tòa Kim Cương nơi Đức Phật Thế Tôn đã thiền tọa và đạt thành Chánh Giác. Con vẫn nhớ ngày và giờ linh thiêng ấy như in trong óc. Một phút quỳ trước bảo tòa Giác Ngộ và nhờ Thầy mà đời con thay đổi không lường từ một người sống trong vô minh, làm điều vô phước, vô hạnh nay trở thành người khác hẳn thế gian. May mắn cho đời con khi Thầy từ bi mở lòng nhận con làm nữ đệ tử xuất gia. Con như người đang vùng vẫy chết đuối trong bể khổ được Thầy cứu vớt cho con thêm một đời nữa. Ơn tái tạo dạy dỗ của Thầy đối với con lớn như núi, rộng như biển; con tài hèn đức mỏng không biết lấy gì mà đền đáp ơn sư phụ.
Với trí óc hạn hẹp, con chỉ biết làm theo lời thầy dạy, cố gắng làm tròn Phật sự, cố gắng giữ chánh niệm, và tâm nhớ nghĩ đến Bậc Đại Giác Ngộ, dùng hết sức mình mà hoằng dương Phật pháp. Vì thế trong thời gian vừa qua con rất bận nhưng cũng đã và đang hướng dẫn các lớp Phật Pháp tại chùa Thái Lan và trên 13 năm qua con vẫn thường xuyên đi thăm và quy y cho hàng ngàn tù nhân tội phạm. Mỗi tuần con có 4 lớp học Phật Pháp tại Tịnh Thất Hòa Bình: Hai lớp cho thanh thiếu niên và cha mẹ và hai lớp cho người lớn, tất cả giảng hoàn toàn bằng Anh ngữ. Các việc từ thiện của hiệp hội I’m for World Peace Foundation vẫn tiếp tục đều đặn như xây trường học; xây cầu xi-măng; tặng học bổng cho học sinh các cấp và cứu trợ các nạn nhân thiên tai như gần nhất là tại Phi Luật Tân; Lao Cai và giúp trẻ em thiếu học thiếu ăn tại Việt Nam và nhiều nơi khác.
Con sẽ cố gắng tạo cơ hội để về Tổ Đình Viên Giác Đức Quốc đảnh lễ sư phụ và quý sư huynh sư tỉ cùng đại chúng chùa Viên Giác và quí tôn trưởng tại Âu Châu một ngày gần đây.
Con kính cầu nguyện Thầy 100 năm pháp thể khinh an. Xin Thầy từ bi sống đời trường thọ để hóa độ thêm nhiều chúng sanh và là chỗ dựa vững chắc cho hàng Phật tử chúng con.

Nam Mô A Di Đà Phật.
Cảm Niệm Ân Đức Từ Bi Của Thầy
Năm mươi năm đã xuất gia
Thân tâm như một Pháp Tòa Kim Cương
Tinh chuyên tu tập miên trường
Bồ Đề Tâm sáng phi thường huyền vi
Đức cao như núi Tu Di
Một đời hoằng Pháp Thầy vì chúng sanh
Con may mắn gặp duyên lành
Được Thầy truyền Pháp mà thành Tỳ Khưu
Ơn Thầy đại hải trường lưu
Quyết tâm tinh tấn con cầu gì hơn
Một lòng một dạ sớm hôm
Dập đầu đảnh lễ nhận chơn phước lành.
Cung kính đảnh lễ Sư Phụ,
Con: Thích Nữ Hạnh Trì

Ghi chú:
Sư Cô Thích Nữ Hạnh Trì, sáng lập Hội I´m for World Peace Fondation (Tôi Nguyện Phụng Sự Hòa Bình) sẽ nhận giải thưởng “Social Service Excellent” của Kolkotta University India and Bangal Budhitst Dahrmakur Association ngày 22.6.2014 qua những thành quả hoạt động từ thiện không biên giới của Hội.
Đại diện Ban Biên Tập, Kỹ Thuật Báo Viên Giác Đức Quốc xin chúc mừng Sư Cô và tất cả thành viên của Hội.

Tịnh Thất Hòa Bình

37538-2th street, Freemont, CA 94536 – USA

E-mail: imforworldpeace@yahoo.com

English

Gratitude to the Spiritual Master (Thich Nu Hanh Tri)

A half a century ago a teenager left his life of pleasure.
He entered an empty gate to cultivate monkhood.
Dawn and dust he practiced, through the seasons.
After all his hard striving, victory is his, indeed.
He is a True Spiritual Master.

On the 28th of June 2014, my Teacher will have reached his 50th anniversary of his ordination as a monastic Buddhist monk. The achievement is of immeasurable value and virtue, and shows his diligence and steadfast practice of Buddha Dharma with his notably perfect life as a Buddhist Master the most venerable Thich-Như-Điển of the Vien Giac Pagode in Hannover and Vien Duc Monastery in Ravenburge in Germany.
To my Teacher: “I joined my palms and wish you longevity, health and continued strength and resilience in the constantly changing universe. I beg you to stay in this world of 5 defilements for a long time, so that all of us look at you as an icon and as a stable pillar for a refuge milestone mark. You are a spiritual teacher, an example of an island in the mid-ocean of samsara, of birth and death, of riddles up and down, of storms and winds. You are always stable, strong and solid and give us a refuge with confidence and peace in time of practice, study, work, happiness or difficulty. “
Before I become monastic, I did mundane works, wasted energy and depleted all merits and lead a worldly life with constant cravings, aversions and delusions. I was fortunate to have met my monastic master who tonsured my hair under the Bodhi Tree, the most holy place where the Buddha was enlightened, and he later transmitted the precious Dharma to me. He helped me to change to live a life with deepened understanding and yearning for liberation. After that moment I was awakened from ignorance to reach wisdom. I vividly remember the time I kneeled under the Holy Bodhi Tree in front of me, and a monastic high venerable master who personally performed the tonsure. After my hair was shaved, my joyous tears dropped down to the white marble floor under the Bodhi Tree in front of many venerables who witnessed the holy transmission. I arose just like a person in a coma for a long time and suddenly was awake, full of energy and alertness like a new person. I experienced happiness and was more joyous than ever before. I became a totally new human being after the monastic ordination. My teacher gave me a new Dharma name, a new saffron color robe and new rules of virtue and conduct for living in this very life and at that very, very precious fraction of a moment I entered the holy spiritual dimension.
I wonder how could I ever repay my parents for my birth and upbringing or my master for guiding me on the spiritual path?

My human body was sprung out to life and raised to become a useful human being by my biological parents. And, as for the Spiritual Teacher, whom has compassion to ordained me under the Holy Bodhi Tree in Buddha Gaya, India and so I was reborn to the Holy Buddha’s family and His Teachings lead me in my spiritual life to become an instrument of the Dharma. Whenever I think about these things, I wonder: “How could I repay such debts that are so vast?” My parents and teacher never asked me to repay them, but I always remember them and be silently thankful in my heart.
I think about my teacher every day, when I finish my daily meditation practice at the dawn. After I have completed prostration, meditation and chanting all mantras and sutras, I close the book titled: “Daily Dhyana Door Chanting” which was prepared and printed by my teacher and published by his Vien Giac Pagode in Hannover, Germany. It has Vietnamese and German languages in that thick book which my teacher brought from Germany to America and gave to me for my daily spiritual practice.
It is very meaningful if you do as I do. Every day, after having finished chanting, I close the book and hold it in my hands, place the book on top of my head and think about my teacher silently: “Thank you sư phụ (master) for your compassion and kindness”. I have been doing this since I received the book. It was a good way to think and to thank my teacher for his kindness to his disciples. I hope my thankful thought will reach him.
I always carefully return the book to its place and I will do that again after each chanting. Every time I do that, it assures me that I am always keeping in touch with my Master, even though I live a great distance away, in America. But I never feel or worry that I have parted from my teacher. It always gives me a warm feeling that I have been blessed by him.
Far away from him, I cannot do much to serve him, but I can make sure that I listen to him and to do what he taught, and to do within the Buddha Vinaya (rules of conduct). I have been pretty busy, however. I was trying very hard to focus on the Buddha Dharma, so five years ago I became a Dharma teacher at my Peace Temple. We have four meditation classes, two for parents and children, and two for adults. All of the above classes are in English. I also teach Dharma and meditation at the Thai Budhanusom temple nearby since more than a year ago. All of these will surely help me to practice the Dharma consistently. Additionally, for the past 13 years I have been visiting frequently thousands of prison inmates and giving them Dharma and meditation teachings and leading them to take refuge in the Triple Gems as well as ordaining them for Five Precepts. I teach them to develop compassion, patience, tolerance, giving and forgiveness, to help them to be happier and be calmer, not fighting among themselves and to have peace of mind and more positive thoughts in life.
Many of them have become Buddhist and changed. Dharma heals all.
We also have charity works, such as building classrooms for two schools, which are holding more than 200 students, and we have finished nine concrete bridges in Southwest Vietnam, near the Cambodia border. We grant scholarships to poor and illiterate children. We also help people who have no money in Tibet, Cambodia, India and Nepal. One result of all the hard work of charity is that we are receiving an award from Bengal Buddhist Association and Kolkata Dhammakur of India. The name of this award is “Social Service Excellence” which recognizes organizations or individuals that are of humanitarian benefit. India, which has more than one billion population, has recognized the I’m for World Peace Foundation as being humanitarian benefit and worthy of their award.
I hope to return to Germany, Vie Giac Pagode, in the very near future, to pay homage to my master and all my Dharma siblings and to pay respect to the venerable Sangha of Europe.
I pray for my teacher to live with longevity, good health, and mental wisdom, to benefit many other living beings. I join my palms and bow.
Your disciple, Bhikkhuni Thich Nu Hanh Tri`, 2014.
Peace Temple, Fremont, California, USA .—

Leave a Comment